[ONESHOT] [Hunhan] [K] TUYẾT ĐẦU MÙA


Author: Lucky Luke

Category:  Romance (Hường, hường nữa, hường mãi)

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về mình, không có thuộc về mình đâu! Đừng chạm vào nỗi đau của mình nữa. Đã bảo chúng nó không phải của mình mà TT^TT. Mình viết với mục đích kiếm đồng tiền tình cảm.
Pairing: hunhan

______________________________________

Mùa Đông năm 2005….

Anh gặp cậu lần đầu tiên trong một ngày đông lạnh, tuyết đầu mùa giăng đầy.

Còn nhớ rõ ngày đó khi Diệc Phàm lôi đâu ra một thằng ranh mắt trố nhìn ngu ngu, cao lêu nghêu như cái sào mắc áo, miệng lúc nào cũng cười hô hố rồi bảo là bạn trai của mình, anh thiếu chút nữa cắn lưỡi tự sát.

“-Ngô Diệc Phàm! Cậu thật là tàn nhẫn! Tôi là hoa khôi của khối, tấm thân đáng giá nghìn vàng, rũ lòng thương thích cậu cậu không thích lại thì chớ, sao lại hạ nhục tôi bằng bản mặt toàn răng với lợi của tên này? Luận về tuổi tác, về dung mạo, tài năng,…trừ chiều cao ra thì tôi có gì không bằng hắn?”

Anh thật sự đã muốn hét lên như thế, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tươi cười hạnh phúc của Diệc Phàm, đành nuốt lệ vào lòng, cắn răng cười cười nói nói…

***********

“-Này anh… chuyến the buýt cuối cùng vừa mới đi qua rồi…”

Giọng nói ngọng ngịu mà trong trẻo đánh thức anh khỏi dòng suy nghĩ đau đớn. Ngước mắt lên nhìn đã thấy một đứa nhóc chừng mười tuổi nhìn anh chằm chằm. Đột nhiên nhóc con hoảng hốt, tìm tìm kiếm kiếm rồi đưa ra một cái khăn từ trong túi quần đưa cho anh, mới nhận ra nước mắt chan đầy trên má. Anh cười hiền nhận lấy chiếc khăn từ tay nhóc, một niềm ấm áp len lỏi trong tim, nhẹ nhàng lau dòng nước mắt, lại nhận thấy có cái gì đó không đúng, liền nghi hoặc hỏi lại:

“-Nhóc con, khăn này là khăn gì vậy?” Tiếp tục đọc

[ Oneshot] [KrisHan] [K] THẾ NẾU TÔI THÍCH CẬU THÌ SAO?


FAN FIC: THẾ NẾU TÔI THÍCH CẬU THÌ SAO?

Author: Lucky Luke

Category:  Romance, General

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về author,  mình viết không nhằm mục đích lợi nhuận.
Pairing: KrisHan, EXO couple

__________________________________________

Một buổi tối nóng nực tại kí túc xá EXO bé như lỗ mũi của EXO, bọn trẻ đang tụ tập nghỉ mệt trong phòng khách.

“-Chanyeolllie ngà ~~~~~~ Chuyển kênh………….” – Baekhyun mắt nhắm mắt mở, một tay luôn miệng bốc bắp rang bơ bỏ vào mồm, một tay chỉ vào cái remote cách chân…5cm, vừa nhai nhồm nhoàng vừa gân cổ sai vặt Chanyeol đang cật lực xoa vai, đấm lưng cho mình.

“-Na….?” – Chanyeol miệng cười méo xệch, nhìn trân trân vào cái remote, nuốt nước miếng nén giận, vội vã lăn tăn chạy tới cầm lấy, quay đầu chớp chớp mắt nhìn Baekhyun, hiền lành như một con cún. –“Baekkie êu vấu, muốn xem gì?”

Hộc! Hộc! Hộc! ỌE!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Vầng, một tràn nôn mửa vang lên dữ dội, Luhan đang chơi đá bóng trên máy với Xiumin, nghe thấy mấy dòng đối thoại sến súa cộng với hiệu ứng âm thanh không thể ghê hơn từ mấy tên còn lại, quay người liếc xéo cặp tình nhân đang trêu ong thả bướm, tức giận lồng lộn, nghĩ lại phận mình thêm tủi phận mình, ngứa miệng phun ra mấy câu khinh miệt. Tiếp tục đọc

[Oneshot] [Hunhan][K+] GIÓ


Author: Lucky Luke

Category: General, SE
Disclaimer: Nhân vật không thuộc về author, phi lợi nhuận.
Pairing: Hunhan, KrisHan (làm màu :v),…
Rating: K+
_________________________________

“Luhan! Anh đứng lại đó!”

Trong con hẻm nhỏ tối mờ của thành phố Seun ồn ào và đông đúc, một cậu nhóc tóc nâu với dáng người cao và hơi gầy đang ra sức đuổi theo cái bóng nhỏ phía trước . Ánh đèn mờ ảo của con đường hắt lên khuôn mặt, sáng tối hòa quyện, làm nổi bật những đường nét sắc sảo thanh tú. Chân cậu càng ngày càng bước nhanh hơn, hàng lông mày nhíu chặt, hàm trên cắn nhẹ vào đôi môi đỏ, lộ vẻ khó chịu và bất lực.

Chàng trai nhỏ nhắn phía trước cũng cố bước nhanh hơn, dáng người khom khom mệt mỏi. Đầu tóc xoăn màu vàng mật ong của cậu rung rung trước gió, cậu đang cố gắng để không quay đầu lại.

Cậu trai cao hơn vừa đuổi kịp, bàn tay vội nắm lấy tay người kia, kéo giật xoay người lại. Mùi ẩm mốc rêu phong của bức tường cũ kĩ theo cơn gió nhỏ tạo từ vòng xoay mà tung lên, xộc vào mũi. Khó chịu.

Người con trai vừa bị kéo khẽ nhíu mày, đôi mắt long lanh dường như đã ngấn đầy nước, đôi môi trái tim bặm lại khá lo lắng, hoảng sợ:

 

“ Gì nữa đây? Oh Sehun! Chẳng phải chúng ta đã nói rõ ràng rồi sao?”

 

Oh Sehun đôi mắt phút chốc mở to ngạc nhiên, nhưng rồi trong mắt nhanh chóng anh lên tia sáng đầy uất ức, đầy khó chịu nhưng tràn ngập… Tiếp tục đọc